Chương 1: Kha Tiểu Thư

Kha Uyển nằm trên giường trong phòng thấp thoáng mùi gỗ đàn hương, nằm ngủ cả một buổi trưa, đêm qua gió lớn, thời tiết có chút lạnh lẽo, nha hoàn mang thêm một chiếc chăn để trên giường, nàng vừa mới sinh xong, thân thể hư nhược, cho nên việc ở cử cũng được phá lệ, chú ý nhiều hơn.

Nha hoàn tên là Tiểu Tư đứng ở mép giường, tay bưng một chén cháo, chờ Kha Uyển tỉnh dậy, nàng chạy nhanh lên trước:

"Thiếu phu nhân, đây là sáng nay trước khi thiếu soái đi, dặn dò riêng em nấu cháo cho người ăn, còn nóng hổi, người mau thử một chút xem." Kha Uyển vừa mới tỉnh lại, bụng không đói, nàng xóc chăn lên, ngồi dậy nói:

"Trước để đó đi, lát nữa ta ăn sau." Tiểu Tư đem cháo để trên bàn, liền nghe được Kha Uyển phân phó:

"Ngươi ngồi trên giường, cùng ta trò chuyện một lát đi."

Tiểu Tư năm nay khoảng 15-16 tuổi, không sợ tuổi tác lớn nhỏ, hơn nữa thiếu phu nhân là người tốt, đối với hạ nhân lại thân thiết, cho nên nàng rất thích thiếu phu nhân, nhiều lúc còn lén lút gọi người tỷ tỷ.

"Các ngươi ăn cái gì không biết nữa à, nhanh dọn dẹp đi, không biết hôm nay là ngày mấy sao?" Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một tiếng ồn áo lớn.

"Tiểu Tư, bên ngoài có chuyện gì vậy?" Kha Uyển nghe được âm thanh, liền hỏi.

"Nghe nói hôm nay đại soái về tới." Tiểu Tư nhìn thiếu phu nhân, mặt đều đỏ lên.

Kha Uyển da trắng, cười rộ lên rất ngọt, diện mạo đa phần di truyền từ mẹ, điển hình của một mỹ nhân, dung nhan của nàng còn làm cho cả nữ nhân như Tiểu Tư đều cảm thấy bị mê hoặc.

"Đại soái?Không phải tháng sau mới trở về hay sao?"Kha Uyển đem đầu tóc bên tai vén lên.

"Nghe nói chiến sự hòa hoãn, trước tiên người trở về trước." Tiểu Tư tự giác đấm bóp cẳng chân cho Kha Uyển.

"Thì ra là như vậy, thật tốt." Kha Uyển không có hỏi nữa, nàng ở trong phủ 6 tháng trời, trừ bỏ lúc mới tân hôn, gặp mặt Lưu Sùng Sơn, thời gian khác căn bản chưa từng thấy qua.

"Uyển tỷ tỷ, ngươi không biết đại soái về, trong viện những dì lại bắt đầu làm yêu, thật sự kiêu ngạo." Tiểu Tư bình thường không thích hậu viện của nhóm di thái thái, cùng Kha Uyển nói chuyện phiếm, nói nhiều nhất là chuyện bọn họ.

Kha Uyển cũng không để ý, bình thường người mà nàng tiếp xúc nhiều nhất đó chính là Tam Di Thái, những người khác như thế nào, nàng chỉ nghe qua một chút.

"Làm yêu là như thế nào?" Kha Uyển cười cười hỏi.

"Theo Tuyết Mai hầu hạ tứ di thái, hôm nay lại kêu hạ nhân trong phòng thay đổi toàn bộ dụng cụ, nói là đại soái trở về, người nói đổi dụng cụ cùng đại soái trở về có quan hệ gì đâu?" Tiểu Tư tức giận, bất bình lên tiếng.

"Có lẽ là người nhà kiếm cớ đòi tiền." Kha Uyển nhịn không được cười ra tiếng.

"Người cùng họ không thể so được, vẫn là Uyển tỷ tỷ tốt nhất." Tiểu Tư đem đề tài cuộc trò chuyện dời lên trên người Kha Uyển.

"Ta tốt ở nơi nào?" Kha Uyển từ cái gối lót ở trên đầu, lấy ra một cái bao hương đưa cho Tiểu Tư.

"Người xinh đẹp, còn rất tốt với em." Tiểu Tư nhận được bao, cao hứng mà lắc lắc cái đầu.

"Được rồi, đừng ba hoa, đem cháo bưng lên cho ta, ta ăn một chút."

Tiểu Tư đứng dậy bưng cháo đem tới, nàng nhìn canh giờ không sai biệt lắm, tiểu thiếu gia chắc cũng đang đói bụng, vì thế liền ôm tiểu thiếu gia.

Kha Uyển không có làm một người mẹ tốt, ngẫm lại, hài tử đều mau lớn, nàng cũng không biết được điều gì cả, thật là kém cỏi.

"Đừng để cho vυ" nuôi cho ăn, hôm nay để ta." Kha Uyển không cho Tiểu Tư ôm đứa bé đi.

"Đừng, đại phu đã nói qua cử người mới cho ăn." Tiểu Tư sợ tiểu thiếu gia đói, chạy nhanh khỏi phòng đi tìm vυ" nuôi.