Chương 1

Khi ý thức được bản thân là một nữ phụ ác độc, ta còn đang bá vương ngạnh thượng cung, câu dẫn thái tử hoàng huynh trên danh nghĩa của ta.

"Hoàng muội, không được." Thái tử điện hạ dịu dàng đoan trang vô lực nằm trên giường, hai tay bị một sợi dây xích trói chặt, vô cùng đáng thương.

Nhưng cho dù có bị hoàng muội sỉ nhục đến vậy, hắn vẫn dịu dàng bình tĩnh như trước, chỉ có đôi mắt chứa mấy phần bất đắc dĩ nhìn về phía ta.

Sắc tâm của ta phút chốc nổi dậy, kêu lên một tiếng rồi lập tức muốn nhảy bổ về phía hắn.

Đúng tại giờ khắc này, tầm mắt của ta đột nhiên tối sầm, ý thức phút chốc rơi vào hư vô, hành vi cầm thú mới thực hiện được một nửa đã bị ngừng lại.

Trong mơ hồ, ta nhìn thấy một cuốn thoại bản có tên là "Xuyên việt chi mỹ nam thiên hạ đều thần phục dưới váy ta".

Trong thoại bản ta là một nữ phụ độc ác, điên cuồng say mê hoàng huynh Thẩm Túc.

Vì để có được hắn, ta đã hạ dược, uy hϊếp, cầm tù,... không gì không làm.

Cuối cùng sự tình bại lộ, thanh danh mất hết, bị người trong thiên hạ múa bút mắng, sinh mẫu của thái tử, cũng chính là hoàng hậu trực tiếp ban cho ba tấc lụa trắng, tiễn về tây phương.

Mà Thẩm Túc chính là nam chính thứ nhất trong cuốn tiểu thuyết np* này, hắn sẽ chỉ thuộc về một người duy nhất, đó chính là nữ chính xuyên không đến thế giới này - Phượng Khuynh Thành. Tất cả những nữ nhân khác nếu như thèm muốn hắn đều sẽ không có kết cục tốt.

(Truyện np: 1 nam nhiều nữ hoặc 1 nữ nhiều nam)

Ta chính là đứa cứng đầu nhất trong đám nữ nhân đó.

Những nữ phụ khác nhiều nhất cũng chỉ âm thầm giữ tình cảm trong lòng, hoặc là sau khi bày tỏ tâm ý bị cự tuyệt cũng sẽ không tiếp tục cố chấp quấn lấy nữa.

Chỉ có ta, cho dù đã bị Thẩm Túc cự tuyệt vô số lần vẫn như cũ không chịu chết tâm từ bỏ.

Lúc đầu ta không tin những việc này, nhưng sau khi liên tưởng đến những hành vi dị thường của thứ nữ Phượng Khuynh Thành gần đây, ta không thể không tin được.

Phượng khuynh thành đó kể từ sau khi rơi xuống nước một tháng trước liền ngày ngày hét to khẩu hiệu cái gì mà "người người bình đẳng, nam nữ bình đẳng", nhìn thấy phụ hoàng cũng thẳng lưng không chịu quỳ gối.

.....

Mọi thứ đều diễn ra đúng như trong thoại bản, ta không thể không tin.

Khi tỉnh lại, ta ngước mắt lên liền bắt gặp ánh mắt lo lắng của Thẩm Túc.

"Vừa rồi muội bị sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?"

Đây chính là hoàng huynh của ta, thiếu chút nữa đã bị ta cường bạo mà vẫn quan tâm ta như trước.