Chuyện Tình Sau Giờ Học (Futanari)

7.81/10 trên tổng số 31 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cân nhắc trước khi đọc truyện. Tóm Lượt: Không thể có được mong muốn của mình một cách đúng đắn, Gia Linh cầu xin Hạ Vi giúp đỡ.
Xem Thêm

"Gia Linh, điều đó là không thể!" Hạ Vi khiển trách, đỏ mặt khiến đôi má nàng nặng trĩu không kém. "Cái loại chuyện như thế này không nên được diễn ra giữa các học sinh, đặc biệt là trong giờ học."

"Thôi nào, Hạ Vi, giờ học đã kết thúc được hai giờ trước. Mình biết yêu cầu này không bình thường, nhưng cậu là người duy nhất có thể giúp mình." Hạ Vi khoanh tay, đôi mắt u ám. "Muốn mình giúp? Trừ khi cậu có thể bỏ được việc hút thuốc lá, thì mình sẽ suy nghĩ lại loại chuyện này."

Hạ Vi thử đo xét nói. "Cậu có thể đơn giản là tự sướиɠ chứ?"

"Cậu không nghĩ rằng mình đã thử rồi sao!? Chỉ là khi tự mình xử lý nó không thể giúp mình thỏa mãn được và không có ai quan hệ tìиɧ ɖu͙© với mình." Gia Linh thở dài. "Chúng ta không cần phải làm tất cả các bước, Hạ Vi, chỉ cần cho nó một cú hích hay chạm?" Cô nhấn mạnh phần cuối, giọng nói đầy vẻ không chắc chắn.

Một khoảng lặng dài. "Tất cả những gì mình phải làm là mυ"ŧ nó, đúng không?"

Gia Linh gật đầu nhiệt tình. "Vâng, vâng, thế thôi!"

"Er được rồi, sẽ tốt thôi." Hạ Vi thở dài.

"Cảm ơn cậu!" Gia Linh như nghiền nát Hạ Vi trong một cái ôm. "Điều này có ý nghĩa rất lớn đối với mình, cậu thậm chí không biết! Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn!"

Hạ Vi không thể nhịn được cười. Cô cần sự giúp đỡ, thế thôi. Hạ Vi quỳ xuống khi váy và qυầи ɭóŧ của Gia Linh đã nằm dưới chân của cô. Trong sự ngạc nhiên, Hạ Vi chớp mắt ba lần với đường cong hoàn toàn cương cứng của nó. Nó tỏa ra một mùi hương say đắm nhất định vừa quyến rũ cô. "Mυ"ŧ nó, phải không?"

"Đó là tất cả những gì mình muốn." Gia Linh lướt những ngón tay yêu thương qua mái tóc đỏ mượt của Hạ Vi, vô cùng cảm kích những gì nàng ấy đã sẵn sàng làm. "Đã lâu rồi phải không?"

Hạ Vi liếc đi chỗ khác. "Mình chưa làm như thế này kể từ khi chia tay với Vũ Phong." Cuộc chia tay đã khó khăn nhưng họ vẫn giữ được tình bạn, mặc dù việc khi hai người tiếp xúc một mình thì sẽ tỏ ra cảm giác không thoải mái.

"Anh ta có lớn hơn mình không?" Gia Linh hỏi.

"Anh ấy nhỏ hơn cậu một chút." Dươиɠ ѵậŧ của Vũ Phong không hề nhỏ, trên trung bình đối với một người đàn ông, nhưng Gia Linh đã vượt qua anh ta mà không cần bàn cãi. Vũ Phong thường khoe khoang của mình bảy inch một cách tự tin, lấp đầy Hạ Vi một cách hoàn hảo. Trong suốt hai năm rưỡi họ đã dành cho nhau, nàng đã xoay sở được với anh ta với rất nhiều thực hành. Hạ Vi nghi ngờ về khả năng của mình khi làm điều tương tự với Gia Linh. Niềm tự hào về chiều dài của cô ấy thể hiện khi cô ấy nhếch mép.

"Thật tốt khi biết điều đó. Cậu có thể làm nó ngay bây giờ."

Được bật đèn xanh, Hạ Vi nắm lấy cơ quan đồ sộ và mơn trớn toàn bộ, dỗ dành, những tiếng rêи ɾỉ phát ra dành riêng từ đôi môi của Gia Linh.

Hương vị mặn chát của mùi hương kí©h thí©ɧ đã loại bỏ những ức chế dai dẳng của Hạ Vi mà thì thầm cho nàng xem xét lại. Lưỡi của nàng nhảy múa trên đầu dươиɠ ѵậŧ đang sưng lên của Gia Linh. Kɧoáı ©ảʍ lướt qua sống lưng cô. Cô yêu những nụ hôn và diễu lưỡi rất quyết đoán dọc theo vương vật.

Cô tràn ngập hạnh phúc cuối cùng cũng có thể làm thỏa mãn những ham muốn phập phồng sâu thẳm trong trái tim đang rung động của cô. Nhưng về việc cô có thể duy trì sự tỉnh táo trong bao lâu và chiến đấu với bản năng động vật để tìm kiếm sự gian da^ʍ dã man là một câu chuyện hoàn toàn khác.

"Cậu cảm thấy thế nào? Tốt hơn rồi chứ?" Hạ Vi hỏi.

Gia Linh thở ra. "Rất Tốt. Đưa nó vào miệng của cậu." Sự phấn khích khuấy động trong hố dạ dày của cô khi đôi môi của Hạ Vi tách ra. Hơi nóng tỏa ra từ đầu dươиɠ ѵậŧ rêи ɾỉ kɧoáı ©ảʍ. Trượt một bàn tay ra để nắm lấy ót của Hạ Vi, Gia Linh kéo cô nàng tóc đỏ về phía trước với nhu cầu cảm nhận miệng nàng bao bọc chiều dài của cô.

Đôi mắt của Hạ Vi mở to trong hoảng loạn vì nàng không hề chuẩn bị trước, cái đau từ quai hàm truyền đến vì nó bị buộc phải mở rộng hơn bao giờ hết. Đôi mắt ngấn nước của nàng nhắm nghiền nàng nghẹn ngào, nắm chặt lấy đùi mình để giữ vững bản thân. Gia Linh say sưa trong những cảm giác bắn xuyên qua cơ thể nàng và kiềm chế tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn. Nắm chặt mái tóc của Hạ Vi, cô rút ra khỏi cổ họng, hít vào một hơi thở nghiến răng khi luồng không khí mát lạnh ở trục nước bọt của nàng. Quái thú thưởng thức cái lạnh tương phản với cái miệng ấm áp của Hạ Vi.

Trước khi Gia Linh có thể ngăn mình lại, cô đẩy Hạ Vi xuống đất và hôn nàng. Cô đã bị tiêu hao bởi hoóc môn tốt nhất và cảm xúc dâng trào trong cơ thể, khám phá từng inch trên miệng của người bạn thân nhất. Cô xé qυầи ɭóŧ của nàng và ném chúng khắp phòng, sau đó nhúng những ngón tay giống như búa vào trong nàng. Những tiếng rêи ɾỉ khàn khàn rung lên trên miệng Gia Linh.

Cô hôn lên chiếc cổ trắng ngần của nàng, gặm lấy da thịt và những nụ hôn tiêu dọc khắp xương quai xanh nhợt nhạt. Bàn tay tự do của Gia Linh bám vào hai đại bạch thỏ rộng rãi, cảm nhận hạt đậu cương cứng qua bộ đồng phục và áo ngực của Hạ Vi. Khi cô véo nó, Hạ Vi réo lên. Những ngón tay của Gia Linh trượt xuống dưới áo ngực để kí©h thí©ɧ những đứa trẻ nhạy cảm, gợi ra những tiếng kêu chói tai.

Cô bất ngờ bế nàng lên để nàng nằm lên bàn, Hạ Vi cảm thấy hơi thất vọng vì đã làm ô uế phòng hội đồng học sinh với những hành động tục tĩu như vậy. Nhưng sau đó, ai quan tâm? Tất cả sự căng thẳng và thất vọng của nàng đã được sinh ra trong căn phòng này và sẽ tiếp tục miễn là cô vẫn là thành viên. Với lễ hội trường sắp diễn ra, những yêu cầu bất khả thi đã được cả học sinh và giáo viên thúc đẩy với số lượng điên cuồng. Đánh giá bằng cách các thành viên khác rời khỏi phòng trong trạng thái xin lỗi như vậy, quan hệ tìиɧ ɖu͙© trong đó có thể là một sự cải thiện.

"Mình xin lỗi, nhưng điều này là không đủ" Gia Linh thở hổn hển, di chuyển điên cuồng để cởϊ qυầи áo của họ. Bàn tay tham lam mơn man khắp làn da trắng sứ của cô bạn. Cô không còn có thể chiến đấu với giọng nói khiến cô buông thả, lời nói lôi cuốn. Ngay bây giờ, cô muốn tất cả của Hạ Vi.

Cảm giác của Gia Linh khiến cơ thể cô bốc cháy, đôi tay khêu gợi dò dẫm ngực nàng một lần nữa. Hạ Vi quằn quại khi những ngón tay xoay quanh đỉnh hồng của nàng, vặn chúng giữa ngón cái và ngón trỏ. Gia Linh dang hai chân ra, cô thở hổn hển khi cô cảm thấy dươиɠ ѵậŧ dày của mình chạm vào âʍ ɦộ. Cái đầu trượt giữa nếp gấp của nàng, sượt qua âʍ ѵậŧ của nàng. "Vi Vi..." Gia Linh thở ra.

Đẩy về phía trước, Gia Linh chìm trong sức nóng của Hạ Vi, cảm giác khiến răng cô nghiến lại. Cô nắm chặt eo nàng và tăng lực đẩy vào trong của nàng, tiếng hét của họ đồng thời vang lên. Với những cú thúc dài, sâu, say đắm, cô di chuyển vào và ra đều đặn bên trong âʍ ɦộ ẩm ướt của nàng. Sự tự kiểm soát của cô chỉ kéo dài trong vài giây, nhanh chóng chuyển sang những cú thúc nhanh, Gia Linh thở hổn hển gọi tên người bạn thân nhất của mình. Một lớp mồ hôi mỏng bao phủ da thịt mềm mại của họ khi cơn cực khoái ập đến.

Ngẩng đầu lên, Gia Linh mυ"ŧ gần như tôn sùng ngực trái của Hạ Vi trong khi một tay của cô tấn công ngực phải người kia. Cô rất thích phản ứng của nàng. Tiến lên, Gia Linh áp môi mình vào môi của Hạ Vi và đưa lưỡi háo hức quấn quýt. Bụng nàng thắt lại, một dấu hiệu cao trào ập đến. Nàng cắn chặt môi dưới khi một cơn kɧoáı ©ảʍ quét qua, kẹp chặt lấy Gia Linh.

Tốc độ không hề nao núng, Hạ Vi luồn tay ôm lấy cổ Gia Linh và chân nàng cuộn chặt quanh người cô. Đôi mắt nhắm nghiền mở ra khi Gia Linh nép mình vào cổ của Hạ Vi. Cô gầm lên một tiếng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c bắn vào bên trong nàng và nhỏ giọt xuống nền gạch đá cẩm thạch.

Hạ Vi thở hổn hển khi Gia Linh rút ra, một cảm giác trống rỗng xuất hiện. Chỉ sau đó, Gia Linh mới nhận ra những gì mình đã làm. "Mình không có ý đó! Vi Vi, mình rất xin lỗi! Mình thật sự không thể kiểm soát được bản thân của mình!" Đôi môi ấm áp cắt lời xin lỗi của Gia Linh. Cô thoáng chốc cứng người trước khi thư giãn và đáp trả lại nụ hôn, trái tim cô đập loạn nhịp. Nụ hôn uể oải kết thúc khi Hạ Vi rút lui. "Cái gì vậy?"

Thêm Bình Luận