Công Chúa Chớ Đi

4/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nàng có thể gọi là công chúa sao? Công chúa Đại Tống không phải đều là nhu nhược yếu đuối sao? Nhưng nàng - Định Quốc công chúa, ngay trong đêm tân hôn liền muốn đào hôn! Còn bắt cóc con ngựa yêu quý  …
Xem Thêm

Chương 1
“Cái gì? Định Quốc Công Chúa mất tích ” Sứ giả đại thần Dương Phong luống cuống kêu lên.

Tống Ninh Tông năm thứ hai, vì cũng lân bang bày tỏ tình hữu nghị, hoàng thượng đặc biệt hạ lệnh chọn trong mười hai vị công chúa do các phi tần sinh ra, chọn lựa ra người có dung mạo đẹp nhất phong làm Định Quốc Công chúa, gả cho tộc trưởng bộ lạc Môc Hoa Lê được Thành Cát Tư Hãn coi trọng

Định quốc Công Chúa lần này rất được coi trọng, bởi vì biên cương Tống triều đang trong thời gian căng thẳng với người Kim. Làn này vì tăng cường thanh thế cho Tống triều, đặc biệt lấy phương thức kết thân để lôi kéo Người đứng đầu vường triều cường thịnh nhất – Thành Cát Tư Hán, mà Thành Cát Tư Hãn coi trọng nhất tộc trưởng bộ lạc Mộc Hoa Lê, vì vậy phương pháp tốt nhất chính là xử lý theo phương pháp truyền thống đó là kết thân bày tỏ tình hữu nghị

Hôm nay, Định Quốc Công Chúa đang trên đường tiến đến phương Bắc mất tích, chuyện này làm sao mới tốt ? Kết thân đại sự há có thể trì hoãn ?

Đội ngũ đưa dâu toàn bộ luống cuống chân tay. “Đúng vậy, Định Quốc Công chúa đêm qua bảo nhóm tì nữ toàn bộ đi xuống sau đó một mình ở vườn hoa ngăm hoa, nào biết sáng nay thế nào cũng không tìm thấy công chúa” Một đám cung nữ hồi môn thủy chung cũng không giải thích được vì sao đang êm đẹp công chúa lại mất tích. Một người làm sao nói không thấy liền không thấy, nếu nói có đạo tặc xông vào nhưng cũng không thấy có động tĩnh gì, nhưng cũng đã lật tung cả khách điếm cũng tìm không ra !

“Đáng chết ! các ngươi trông nom công chúa như thế sao ?” Sứ giả đại thần Dương Phong gầm thết “Tất cả đều đáng chết có biết hay không?”

Mỗi cung nữ đều bị dọa sợ ngã xụi lơ trên mặt đất, kêu trời trời không thấu gọi đất đất chẳng thưa. Chuyện như vậy nếu để truyền về hoàng cung đến lúc đó chỉ sợ đầu của mình chẳng giữ được mà còn liên lụy đến toàn gia tộc. Làm thế nào ? Làm thế nào? Phải mau mau tìm được Định Quốc Công Chúa, nếu không sẽ làm trễ nải chuyện triều đình, cũng sợ dưới cơn nóng giận của tộc trưởng bộ lạc Mộc Hoa Lê, cũng sẽ phái binh tấn công kinh thành…

“Mọi người nghe lệnh, lập tức đi tìm Định Quốc Công Chúa nếu không mang theo đầu mình hồi triều chuộc tội”

Vì tinh thông chiêm tinh thuật nên Mạn Điệp thường xuyên gieo quẻ bói cho bạn bè, dần dà mọi người gọi nàng là Tinh Tọa Công Chúa

Hôm nay nàng lại mắt to trừng mắt nhỏ với ba người bạn, đối với các nàng đưa ra ngữ điệu cảnh cáo “ ba người các cậu tốt nhất là hủy bỏ chuyến đi Đại Lục đi”

, Liễu Túc Cho, Cố Uyển Đại và Hòa Khương Huyên các nàng vừa nghe không khỏi kêu lên.

“ Bảo chúng ta hủy bỏ ? Ngươi có biết hay không chúng ta mong đợi chuyến du lịch Đại Lục này thật lâu?” Khương Huyên đầu tiên làm khó dễ, lộ phí lần này là nàng tiết kiệm tiền tiêu vặt trong ba năm mới được, nói gì nàng cũng không hủy bỏ

“ Đúng nha! Mạn Điệp cậu có lý do gì bảo chúng tớ không đi?” Uyển Đại cũng không có ý định buông tha

“ Mình là vì sự an toàn của các cậu” Mạn Điệp dịu dàng nói.

“ Cậu nhất định có lý do. Cậu biết ba người chúng tớ từ lúc lớp mười vẫn mong có ngày hôm nay! Hơn nữa, cha mẹ của chúng tớ cũng là trải qua thời gian dài kháng chiến mới gật đầu đồng ý, nói gì chúng tớ cũng không dễ dàng hủy bỏ” Túc cho cũng gia nhập đối thoại với ba người.

“ Mình rất hiểu, nhưng các cậu cũng biết, mình luôn luôn có thói quen ở ngày mùng một mỗi tháng đều thay mọi người gieo quẻ bói, mà kết quả của quẻ bói là các cậu tháng này sẽ có điềm xấu” Cắn cắn môi, Mạn Điệp thẳng thắn nói.

Ba người ngẩn người, bởi vì quẻ bói của Mạn Điệp từ trước đến giờ rất chính xác, một khi nói ra người nào có tin dữ, không quá một tuần lễ sau nhất định trở thành sự thật. Mà nay nàng lại không dám nói chỉ mặt gọi tên ba người các nàng, này như thế nào mới tốt?

Tin? Hay là không tin nàng?

Ba người đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không lên tiếng.

“ Tin ta đi” Mạn Điệp chân thành tha thiết mà nói.

“ Thật sự nghiêm trọng như vậy sao?” Túc Cho chưa từ bỏ ý định mà nói, lại thấy Mạn Điệp trầm trọng gật đầu

Xem ra bọn họ không thể không buông tha cho chuyến đi Đại Lục lần này.

Ai dám lấy tính mạng mình ra nói giỡn?

“ Vậy ba người chúng ta trong vòng một tháng này không phải đều tệ hết biết rồi?” Uyển Đại cắn cắn môi nói.

“ Không!” Mạn Điệp hủy bỏ nói: “ Ít nhất mình còn có thể nói cho cậu tin tức tốt, Túc Cho tháng này sẽ có hỉ sự”

Lời Mạn Điệp nói ra luôn không làm cho người ta kinh ngạc thì chết cũng không ngừng “ Hơn nữa trước cuối tháng mười nhất định sẽ gả ra ngoài”

“ hả…” bao gồm cả Liễu Túc Cho tất cả đều kinh ngạc không thôi

Uyển Đại cùng Khương Huyên lập tức nhìn mặt bạn tốt Túc Cho. “ Thành thực khai báo, khi nào kết giao bạn trai nha? Công phu giữ bí mật thật là cao nha!” Hai người đồng thời tiến gần tới trước mặt nàng

“ Thượng đế làm chứng! Mình không có kết giao bạn trai nha!” Túc Cho giơ tay lên thề

“ Ngươi lừa gạt quỷ nha!” Hai người không tin.

“ Đáng chết! Mình cả ngày lẫn đêm đều bị các cậu quấn lấy, đâu còn thời gian mà kết giao bạn trai” Túc cho không ngừng vì trong sạch của mình biện bạch.

Trải qua một trận trách móc của các nàng, Uyển Đại cùng Khương Huyên mới cau mày nói, “ Đúng nha! Túc cho đều cùng chũng ta ở chung một chỗ , nào có thể………..”

“ Aha! Mình nghĩ, cậu ấy nhất định là nhất kiến chung tình cùng bạn trai kết hôn chớp nhoáng” Uyển Đại vỗ tay hài lòng với đáp án của mình.

Liễu Túc Cho không ngừng trợn mắt.

Hai người này chỉ biết đoán mò, Túc Cho thật sự mặc kệ họ.

Nàng không để ý bọn họ, nhưng phản ứng của Uyển Đại là chăm chú nhìn Mạn Điệp, tựa hồ có phát hiện lớn. Chỉ thấy nàng thoải mái tươi cười, chậm rãi mở miệng. “ Mạn Điệp, cậu nói Túc Cho ở trước cuối tháng mười nhất định sẽ kết hôn, vậy trong tháng này vận khí của cậu ấy tệ hết biết rồi, nhưng vẫn không đến nỗi bỏ mạng chứ?”

Không biết Uyển Đại muốn chứng minh cái gì?, Mạn Điệp nhẹ nhàng gật đầu.

Mà Uyển Đại vừa thấy Mạn Điệp gật đầu, hưng phấn kêu to “ Như vậy, điều này đại biểu chúng ta vẫn có thể đi Đại Lục, không phải sao?”

Nói một cách khác, Mạn Điệp bói tháng này không nên ra cửa, nhưng không có nghĩa là ra cửa sẽ mất mạng. ý tứ của Uyển Đại tức là như thế.

“ Này…….” Mạn Điệp cứng họng thốt không nên lời. “ Mình còn cho rằng không tốt, xuất ngoại là bất tiện….”

“ Cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, chúng tớ sẽ tự chăm sóc mình”

“ Thật không thể không đi sao?” Mạn Điệp cảm thấy không ổn

“ Yên tâm! Ta sẽ không chết, hơn nữa còn có hỉ sự liền đại biết chuyến đi Đại Lục không thể không đi” Liễu Túc Cho đối với Mạn Điệp nở nụ cười yên tâm “ Có lẽ hỉ sự của mình xác định ở chuyến đi Đại Lục này đấy”

Họ kiên trì như vậy, Mạn Điệp còn khuyên nữa cũng là tự tìm mất mặt

Tuy nói quẻ nàng bói rất chính xác, nhưng cũng sẽ có thất thường nha!

Huống chi, nàng thủy chung không rõ ràng lắm, sao chiếu mệnh của Túc Cho là sao Song Tử biểu hiện rất kỳ quái, rõ ràng là mất bóng sáng nhưng sinh mệnh lực vẫn còn rất tràn đầy, hơn nữa lại hiện ra điềm báo năm nay nàng sẽ gả đi đặc biệt rõ ràng. Nhưng cũng không thấy có dấu hiệu tình yêu. Một điểm này, nàng thật không hiểu rõ.

Liễu Túc Cho thấy Mạn Điệp vẫn còn một bộ lo lắng liền an ủi: “ Yên tâm, khi đến Đại Lục nhất định sẽ liên lạc hàng ngày với cậu, OK?”

Có thể nói gì đây?. Mạn Điệp cũng chỉ có thể gật đầu

Liễu túc cho thấy cũng mạn điệp còn là một bộ lo lắng bộ dạng, liền an ủi: "Yên tâm, đến đại lục lúc nhất định mỗi ngày cùng ngươi liên lạc, 0K?"

Túc Cho, Uyển Đại cùng Khương Huyên, đang đứng ở bên cạnh Hoàng Hà thưởng thức cảnh sắc hùng vĩ của Hoàng Hà, chợt nghe có người chết chìm cầu cứu

Thêm Bình Luận