Chương 245: Ông nội Tiêu

Một chiếc ô tô chậm rãi chạy tới cửa một biệt thự sang trọng phong cách Châu Âu, nữ nhân mang giày cao gót, chậm rãi xuống xe, đầu ngón tay nhẹ nhàng vén mái tóc xoăn, khuôn mặt lớn chừng bàn tay nở nụ cười.

“Vương tiểu thư, ngài đã tới!” Gác cổng cung kính gật đầu.

“Ừm.” Nữ nhân giọng mũi hừ nhẹ, không chớp mắt tiếp tục đi lên phía trước.

Cửa vừa mở, sắc mặt kiêu căng trong nháy mắt chuyển thành bộ dạng nũng nịu, chạy bước nhỏ về phía lão nhân gia trong phòng khách, môi đỏ chu lên.

“Tiêu gia gia...... Con tới rồi! Thật nhiều ngày không gặp, con nhớ người muốn chết, người có phải đã quên Viện Viện rồi không?”

“Ha ha ha, ta làm sao quên nha đầu được, để gia gia nhìn xem, ừm...... Hình như gầy đi rồi!” Lão nhân tóc bạc trắng, ngón tay khẽ vuốt quải trượng, vui vẻ nói.

“Nào có! Rõ ràng đã mập, gia gia không cần dỗ con.” Vương Vũ Viện hờn dỗi nói, hai tay không ngừng lắc lắc cánh tay của lão nhân nũng nịu.

“Nha đầu ngốc, gia gia không phải dỗ con, được rồi, lão gia tử nhà con có khoẻ không? Đã lâu không gặp hắn rồi.”

“Gia gia rất khoẻ, lão nhân gia để con tới đây chơi với người nhiều một chút!” Vương Vũ Viện tiếp nhận chén trà trong tay hầu gái đưa cho Tiêu lão gia tử, lấy thêm lên chén thứ hai đặt ở trước mặt.

Tiêu lão gia tử hài lòng nhẹ gật đầu, nha đầu coi như không tệ, liền không biết trong nhà kia hồn tiểu tử lúc nào mới nhìn đến nha đầu đối với hắn tâm.

“Là muốn nhìn nhà ta hỗn tiểu tử đúng không! Ha ha ha.”

“Gia gia! Con....... Con.......” Màu đỏ lộng lẫy nhanh chóng tràn ra trên mặt Vương Vũ Viện, tiếp theo tai, cổ đều nhiễm lên ngượng ngùng ánh nắng chiều đỏ.

“Nhìn đi, thật sự là con gái lớn không dùng được, nhìn con xấu hổ thành dạng này, ha ha ha!” Tiêu lão gia tử vui vẻ ha ha cười to.

“Đúng rồi, nghe nói trước đó vài ngày con chạy tới công ty tìm đứa nhóc đó, như thế nào! Nó có hẹn con đi ăn bữa tối dưới ánh nến không?”

Tiêu lão gia tử vừa nói xong, liền khuôn mặt nhỏ uể oải hẳn đi, lã chã chực khóc bộ dáng làm lòng người đau.

“Làm sao vậy Có phải nó khi dễ con hay không, nói với gia gia, chờ nó trở về ta giáo huấn nó!” Khí thế ngạo nghễ cùng uy áp lâu nay trên địa vị cao toát ra, khiến người ta không rét mà run.

“Không...... Không phải Mục Thần...... Gia gia, không phải mọi người tìm một vị thư ký sao, họ Mạc, lần trước con đi tìm Mục Thần, trông thấy nữ nhân kia trong phòng làm việc của anh ấy, mà Mục Thần hình như đối với cô ta có chút ý tứ, nhưng con lặng lẽ hỏi qua công ty nhân viên, bọn họ đối vị kia nữ thư ký giống như không phải tốt như vậy, con sợ Mục Thần có thể hay không bị nữ nhân kia lừa gạt?” Vương Vũ Viện lặng lẽ nhìn xuống mặt không thay đổi Tiêu lão gia tử, hàm răng khẽ cắn cánh môi, chợt lại chậm rãi nói.

“Con có nhắc nhở Mục Thần, nhưng là, anh ấy để con rời đi, rõ ràng trước kia anh ấy sẽ không như vậy, con cảm thấy nữ nhân kia thừa cơ nói gì đó, lúc con chuẩn bị đi vào tìm Mục Thần, còn bị nữ thư ký kia ngăn lại, con, con còn gạt cô ta nói con là Mục Thần vị hôn thê, nhưng cô ta vẫn không cho con đi vào......” Nói nói, nước mắt tràn mi mà ra,bộ dạng uỷ khuất làm lòng người nắm chặt thành một đoàn.

“Tiêu gia gia...... Thật xin lỗi, con nói dối gạt người nói con là Mục Thần vị hôn thê, ô ô!”

“Nha đầu đừng khóc! Không có việc gì, ở trong lòng lão gia tử ta con đúng là cháu dâu duy nhất ta thừa nhận, đừng lo lắng nữ nhân kia, chúng ta Tiêu gia sẽ không tùy tiện để một người tiến vào gia môn! A Đại, đi tra xem nữ nhân kia bối cảnh, từ nhỏ đến lớn phát sinh sự tình ta đều muốn biết.” Tiêu lão gia tử thở phì phò đem quải trượng trùng điệp gõ xuống mặt đất, trầm giọng ra lệnh cho nam nhân áo đen bên cạnh, long lanh sáng đôi mắt hiện lên một vòng tinh quang cùng lãnh lệ.

Tác giả có lời nói:

Tốt, lên trước truyền đến nơi này, ngày mai có rảnh tiếp tục thượng truyền, mệt mỏi quá QAQ