Chương 248: Điện thoại chào hàng

“.............”

“Ngài nói cái gì thì là cái đấy đi! Đây không phải là phong cách chủ nhân nên có, bỗng nhiên cảm thấy tâm lực tiều tụy.

Lão gia tử một thân một mình đối mặt với phương xa, thỉnh thoảng nghiêm túc nhíu mày lại, thỉnh thoảng lộ ra nụ cười ngây ngốc. Bỗng nhiên, tựa như nghĩ đến thứ gì đột nhiên quay đầu: “Không đước! Ngươi lập tức để người phía dưới bác bỏ tin tức, không thể để cho đối thủ cạnh tranh của ta biết nữ oa nhi kia tồn tại, đến lúc đó cô vợ trẻ của tiểu tử nhà ta sẽ bị cướp, vậy thì cháu ta cũng chạy mất, ta không thể để việc này phát sinh! Động tác nhanh lên!”

“Thực ra, Cung gia, Diệp gia, Tư Đồ gia, Mộc gia vừa rồi đã biết được tin tức này, đã lập tức điều tra Mạc tiểu thư bối cảnh, đã biết cô ấy mang thai.” Mắt A Nhưỡng nhìn tin tức trên điện thoại di động, mười phần bình tĩnh báo cáo.

“Cái gì! Cháu của ta...... L*иg ngực của ta...... Nhanh không thở được!”

Tiêu lão gia tử mặt mo kinh hãi giống như bị sét đánh, doạ người hoảng sợ, bàn tay che kín nếp nhăn thống khổ ôm lấy ngực, không ngừng kêu thảm.

A Nhưỡng yên lặng đem trà đưa lên.

“Đi ra! Ngươi làm việc làm sao lại có hiệu suất như vậy, tức chết ta rồi! Không thể chậm một chút sao, gấp gáp muốn đi đầu thai hả?” Tiêu lão gia tử thở phì phò mắng, đôi mắt uy nghiêm tràn ngập lửa giận cùng không tình nguyện.

“.............”

Có hiệu suất cũng sai sao? Chủ nhân thật khiến người ta càng ngày càng nhức đầu, vẫn là yên tĩnh không nói lời nào đi.

“Ngươi nói xem, làm sao bây giờ? Cháu của ta sắp bị cướp đi rồi.......”

“..........”

Tôi làm sao mà biết được đây! Ban đầu là ai ghét bỏ muốn chết, lại nói không thể xác định đứa bé có phải của tiên sinh hay không, chủ nhân đúng là muốn ôm em bé đến điên rồi..... Nhưng mà vẫn phải giúp ngài ấy tìm cách đã.

“Hay là, chủ nhân ám chỉ với Hạ tiên sinh, để hắn mời Mạc tiểu thư đến chơi, so với bốn gia tộc khác, chúng ta để lại ấn tượng tốt hơn trong lòng Mạc tiểu thư.”

“Không được! Với trí thông minh tuyệt đối của tiểu tử thúi kia nhất định sẽ đoán được ta vụиɠ ŧяộʍ điều tra hắn, sợ ta sẽ ăn thịt cô vợ nhỏ của nó, lại nói, ta đường đường Tiêu gia chủ, vì sao phải lấy lòng nữ oa kia?” Tiêu lão gia tử giận dữ hét, đáy mắt tràn ngập xem thường.

“..........”

Trong lòng tràn ngập khinh thường, nội tâm điên cuồng phun tào, rõ ràng là tiền gia chủ mới đúng, gia chủ đương nhiệm là tiên sinh!

“Đây là vì cháu của ngài mà!”

A Nhưỡng nói nhỏ, thấy chủ nhân có chút dao động, không ngừng tiếp tục khuyên nhủ: “Ngài nhìn xem, nếu là ngài trước tiên ôm được cháu, cái này chẳng phải có thể mỗi ngày cùng bọn hắn khoe khoang một phen sao, mặc dù bây giờ ngài cảm thấy không hạ xuống mặt được, nhưng về sau trước mặt bốn vị gia chủ khác liền có thể ra vẻ ta đây mà.”

Điều kiện tiên quyết là đứa bé là con của tiên sinh.......”

“Ừm, ngươi nói thật có đạo lý, không tệ! Ngươi đi, gọi điện thoại để tiểu tử thúi kia về nhà, nếu có quen bạn gái, nhớ kỹ thuận tiện mời một chút, gia gia ta muốn đích thân pha trà mời nữ oa oa làm khách.” Tiêu lão gia tử hài lòng gật đầu, chợt ra lệnh, trong giọng nói mang chút vội vàng.

“Vâng!” Đoán chừng tỷ lệ thành công vô cùng thấp, đổi lại là hắn, hắn sao có thể đưa dê vào miệng cọp, A Nhưỡng ở trong lòng liếc mắt.

A Nhưỡng quay người đi đến điện thoại riêng trong nhà, nhìn chủ nhân trước mắt mặt mũi tràn ngập hưng phấn cùng không kịp chờ đợi, lập tức cảm thấy áp lực thật lớn, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán, gọi điện thoại cho tiên sinh.

“Làm sao vậy?” Giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên.

“Tiên sinh, chủ nhân muốn ngài về nhà một chuyến!” A Nhưỡng không nhanh không chậm nói.

“Không về.”

Nhìn Tiêu lão gia tử giận dữ, sắc mặt đỏ lên, lại vội vàng nói: “Chủ nhân muốn mời bạn gái của ngài đến uống trà.”

Bàn tay che kín nếp nhăn che mặt, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn chằm chằm A Nhưỡng, mặt mo bất lực nhìn trời.

“Hửm? Ông ấy điều tra ta?” Tiêu Mục Thần cười lạnh hỏi, bên kia điện thoại sắc mặt vô cùng lạnh lẽo.

“Không có! Chủ nhân nói vài ngày trước trên đường, đúng lúc nhìn thấy ngài cùng một vị nữ tử đi chung với nhau, ngài ấy muốn nói đến cô ấy có phải bạn gái ngài không thôi.”