Chương 33: Gặp mặt

Nhìn Mạc Nghiên rốt cuộc ý thức được Phương Thiến Tâm có vấn đề, cảm thấy con gái rốt cuộc cũng thông suốt. “Bảo bối, còn có một sự việc khác, con… Thật xác định muốn hủy bỏ đính hôn cùng Long Ngạo Thiên sao?”

“Vâng, con xác định.” Mạc Nghiên gật đầu vô cùng nghiêm túc mà nhìn Mạc Vũ Hạo.

“Được, ngày mai ta sẽ đi xử lý, chuyện này liền giao cho chúng ta.” Mạc Vũ Hạo sờ sờ mái tóc con gái, nhìn thế nào vẫn thấy con gái nhà mình thật ngoan ngoãn, thật đáng yêu, thế nào ở trên người nó lại phát sinh loại sự tình này.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ __ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Trong phòng riêng tại nhà hàng Nhật Bản, cách âm cùng riêng tư được giữ kín kẽ, rất oog lớn trong nhiều xí nghiệp thích tới chỗ này dùng cơm, không sợ bị người khác quấy rầy.

“Long tổng, việc đính hôn của con gái ta và con trai ông ta muốn nói xin lỗi.” Mạc Vũ Hạo nâng chén rượu.

“Mạc tổng, thế này là sao? Sao lại đột nhiên muốn hủy bỏ? Là Ngạo Thiên nhà ta làm ra việc gì không hay với con gái ông sao?” Người đàn ông trung niên tây trang phẳng phiu kinh ngạc dò hỏi.

"Không, là do vợ chồng tôi thấy hai đứa không hợp nhau, mấy năm qua tôi thấy, Ngao Thiên vẫn không thích con gái tôi nên tôi cho rằng nếu cứ ép hai người vốn không có tình cảm nào với nhau thì hai đứa nó đều sẽ đau khổ, cho nên phương diện chúng ta hợp tác liền ngừng đi." Tuy rằng Mạc Vũ Hạo nở nụ cười ôn hòa nho nhã tươi cười nhưng thái độ và ngữ khí lại rất kiên quyết.

"Thật ngượng ngùng, tôi sẽ về dạy dỗ Ngạo Thiên thật tốt" Phát hiện không có bất luận con đường nào để cứu vãn tình hình hiện tại nhưng Long Nghiễm Hạo vẫn dùng nụ cười để che dấu sự xấu hổ và lửa giận.

Nhìn Mạc Vũ Hạo ngồi trên xe, ban đầu treo tươi cười nháy mắt trôi đi, ngồi vào chiếc siêu xe màu đen nhà mình nhắm chặt hai mắt lạnh băng mang theo lửa giận nói với bí thư bên cạnh” gọi điện thoại kêu tên gia hỏa kia về nhà, ta có việc muốn tìm hắn.”

“Là!”

Đáng chết, ban đầu hợp tác dựa vào Mạc thị quăng vào một ít tài chính lại đột nhiên kêu dừng, còn thiếu tiền tài nên tìm ai điền?

“Kẽo kẹt…”

Trong phòng làm việc nhà họ Long, Long Nghiễm Hạo bực bội đập cái bàn, ông ta nhìn thấy thái độ lạnh nhạt khi Long Ngạo Thiên bước vào thì liền cảm thấy trong lòng bốc lên một ngọn lửa, tùy ý cầm lấy cái gạt tàn thuốc trên bàn rồi hung hăng ném vào người Long Ngạo Thiên, một dòng máu tươi chậm rãi chảy từ trán trượt qua đôi mắt rồi rơi xuống trên chiếc áo sơmi trắng của hắn.

Phảng phất đã là tập mãi thành thói quen, Long Ngạo Thiên mặc kệ trên đầu không ngừng chảy máu, ánh mắt lạnh băng ý bảo Long Nghiễm Hạo nhanh nói ra mục đích kêu hắn tới đây.

“Đáng chết, phế vật, bảo ngươi chiếu cố thật tốt tiểu thư nhà họ Mạc, chiếu cố thế nào, đến hủy bỏ đính hôn?” Nhìn thấy thái độ Long Ngạo Thiên làm ông càng thêm phát hỏa.

“Phải không, khả năng cô ta đối với con đã vô cảm.” Đôi tay khoanh ngực tỏ vẻ chính mình bất đắc dĩ, nội tâm lại không có bất luận lơi lỏng nào.

“Lúc trước khi ở trong tã lót, ta nên đem ngươi bóp chết, ngươi làm việc gì cũng hỏng.” Lần này là đem ly trên bàn hung hăng ném đến trên người Long Ngạo Thiên, hoàn toàn mặc kệ con trai mình có hay không sẽ bị thương.

"Nếu muốn nói chuyện này thì tôi cũng không có cách vì dù sao thì tôi đã trưởng thành. Nếu không còn việc gì khác thì tôi xin phép đi trước." Long Ngạo Thiên để mặc mảnh thủy tinh vỡ của ly xoẹt qua gương mặt hắn, hắn giống như một người máy khom lưng rồi xoay người rời đi, lửa giận trong lòng đang không ngừng, thiêu đốt, hận ý của hắn đối với Long Nghiễm Hạo càng thêm lan tràn nhưng trên mặt vẫn duy trì biểu tình không có cảm xúc.

Phế vật, phế vật, muốn dùng hắn vào chỗ tốt, thừa dịp tiểu thư nhà họ Mạc yêu Long Ngạo Thiên, lập tức đem hôn nhân đính xuống, thực hiện kế hoạch bù vào tài chính thiếu sót, lại không nghĩ rằng Long Ngạo Thiên không đáng tin cậy diễn cũng làm người khác nhìn ra, có thể thấy con gái nhà họ Mạc rất thông minh.

“Cộc cộc”

Nhìn người đang tới, ban đầu trên mặt phẫn nộ đã trôi đi, mặt hiền từ ôn hòa nhìn người trước mắt.” Thế nào lại vào đây?”

“Ba, người sao lại nổi nóng với anh, anh cũng thật là, thế nào vẫn luôn chọc ba ba nổi giận!”