Chương 42: Tên xấu xa này

Mạc Nghiên nghi hoặc mang theo cảnh giác nhìn về phía hắn.” Mama nói, không thể đi cùng người xa lạ.”

“Em tên là Mạc Nghiên, anh là Mộc Trạch Uyên, em xem chúng ta đều biết nhau.” Trong giọng nói của hắn mang theo lừa gạt.

“Ngô… Giống như cũng đúng.” Mạc Nghiên nhíu lại mi tự hỏi, phát hiện hắn biết tên của mình, liền cho rằng hai người đã biết nhau.

Ai… Vì cái gì bảo bối uống xong rượu liền biến ngu ngốc, nói một chút làm người vừa tức giận vừa buồn cười, bất đắc dĩ biểu tình hắn mang theo chính mình cũng chưa phát hiện sủng nịch, thế nào thật hận không thể đem cô nhét vào túi đến chỗ nào đều mang theo.

“Nhưng tôi còn muốn ở nơi này, bên này có thật nhiều rượu ngọt ngào.” Đột nhiên nghĩ đến lên lầu nghỉ ngơi liền không thể lại nhấm nháp rượu tinh khiết và thơm ngọt liền lập tức đổi ý.

Nghe được Mạc Nghiên đổi ý tâm phảng phất từ thiên đường rơi vào đáy cốc, Nghiên Nhi ngốc nghếch cư nhiên không bị lừa, đột nhiên phát giác Mạc Nghiên trên mặt mang theo chần chờ, liền tiếp tục khuyên nhủ. “Trên lầu cũng có thật nhiều rượu có thể uống nha, có loại dưới lầu đều không có, hơn nữa anh có thể nói cho ba mẹ em là em đang ở trên lầu, không cần lo lắng an toàn.”

“Ngô… Vậy đi, vậy ah phải nói cho ba mẹ tôi.” Lặp lại nhắc nhở để hắn không thể quên, tay nhỏ ngoan ngoãn tùy ý cho hắn dắt hướng trên lầu, cứ như vậy, cô ngốc đem chính mình bán vào ổ sói.

Từ nền đá cẩm thạch màu trắng lên thang lầu đều không dính một hạt bụi, tất cả cầu thang đi lên lầu 3 đều có nhân viên bảo vệ canh giữ, chỉ khi nhận được mệnh lệnh của 5 người đàn ông mới cho phép người khác tiến lên.

Mạc Nghiên bị Mộc Trạch Uyên mang vào một căn phòng ngủ to lớn, hìn thấy mấy chai rượu thì đôi mắt liền sáng lên, đang muốn đi về phía trước lấy rượu thì lại bị hắn giữ chặt.

“Hóa các ngươi ở đây.” Tư Đồ Dịch nhướng mày nhìn cô gái đã say khướt nữ, mang theo ánh mắt không tán đồng tiến lên cướp đi ly rượu của cô.

“Cho tôi, ngươi cái tên xấu xa này.” Phát giác trong tay không còn rượu, phẫn nộ ngẩng đầu lại phát hiện người tới gương mặt giống như phụ nữ tinh tế lại không mất hơi thở cường tráng, tay nhỏ vô ý thức đυ.ng chạm khuôn mặt tuấn tú của Tư Đồ Dịch, rồi sau đó lại ngốc lăng nhìn Mộc Trạch Uyên, đầu hơi cúi xuống trầm tư mình vì sao ở đây, hoàn toàn quên chính mình là chủ động đi theo hắn lên lầu. Cho nên nói người uống say hoàn toàn không rõ chính mình làm cái gì.

“Nghiên Nghiên đâu?” Mạnh Hinh nôn nóng nhìn bốn phía lại không có phát hiện bất luận bóng dáng Mạc Nghiên, chỉ có thể ở bên tai Mạc Vũ Hạo nhẹ hỏi.

“Quản gia vừa mới nói con gái ngài uống nhiều quá có chút mệt mỏi, bởi vậy trước tiên ở trên lầu nghỉ ngơi. Nếu là Mạc gia chủ cùng Mạc phu nhân cảm thấy mệt mỏi, ta để quản gia mang các ngài đi trên lầu nghỉ ngơi, ngày mai lại tiếp tục nói chuyện hợp tác.” Vốn kế hoạch là muốn lưu lại Mạc Nghiên, bởi vậy tìm cơ hội thuận tiện làm Mạc gia chủ cùng phu nhân lưu tại đây, tránh cho bọn họ đem con gái mang đi.

"Không biết Tiêu gia chủ có thể sai người dân hai bọn tôi đi gặp con gái một chút không!" Mạnh Hinh nở nụ cười ung dung quý khí nhưng trong giọng nói lại biểu hiện ý tứ không cho phép hắn từ chối.

"Mời bên này." Tiêu Mục Thần mỉm cười nói, ở chỗ hai vợ chồng nhà họ Mạc không nhìn thấy, hắn trao đổi ánh mắt với Cung Kỳ Diệp.

“Dịch, bọn họ muốn mang vợ chồng nhà họ Mạc lên đây, có biện pháp làm bảo bối ngủ một chút không?” Mới vừa nhận được tin tức dưới lầu truyền đến, lập tức dò hỏi Tư Đồ Dịch.

“Bảo bối ngoan ngoãn uống cái này.” Tư Đồ Dịch từ trong ngăn tủ lấy ra một chai nước thuốc đưa cho Mạc Nghiên, lại đón nhận ánh mắt khinh bỏ của Nghiên Nhi, phảng phất đem hắn trở thành kẻ ngu ngốc, đầu nhẹ lắc không để ý tới hai người trước mắt đang sốt ruột.

“Sách, thật không ngoan.” Bàn nay nắm cằm Mạc Nghiên, động tác cường ngạnh lại không thô lỗ đem nước thuốc đổ vào cái miệng nhỏ.

“Ngô…. Ngô….” Ngăn không được sức lực của người đàn ông, dược hiệu bắt đầu phát huy mí mắt dường như rất nặng, Mạc Nghiên vô lực ngã về phía trước ngã vào trong ngực hắn, Tư Đồ Dịch đem cô an trí ở trên giường sau liền cùng Mộc Trạch Uyên chuyển hướng sang phòng bên cạnh.