Chương 1

Tô Hiểu An đang nằm hôn mê, trong giấc mơ cô đi mãi trong khoảng không vô tận, cô còn nhớ bản thân mình mới trước đó cô trên đường đi thư viện về bị một chiếc xe đâm trúng, trong lúc mơ màng đó cô thấy máu mình chảy xuống đường, mơ màng là tiếng gọi của người qua đường. Cô đang thầm nghĩ cuộc đời mình sẽ kết thúc mãi ở tuổi 18, không cần phải chịu đựng sự hành hạ của mẹ kế hay sự ghẻ lạnh của người cha. Đột nhiên, giữa không gian trắng xoá ấy cô thấy có một cô gái xuất hiện, khuôn mặt nhỏ nhắn, thân hình gầy gò ốm yếu cũng không thể che đi vẻ đẹp của cô ấy. Tiếng cô gái đó bỗng nhiên vang lên:- Cô có thể giúp tôi sống nốt quãng đời còn lại, anh trai tôi chỉ có mình tôi thôi, anh ấy sẽ rất đau lòng nếu tôi chết đi. Tô Hiểu An đang không hiểu chuyện gì chỉ thấy cô gái đó đã biến mất, một loạt hình ảnh xa lạ về kí ức của cô gái mà cô đã gặp bỗng hiện lên trong đầu khiến cô cảm thấy choáng váng, rồi cô nghe thấy có tiếng gọi đầy trầm ấm của một chàng trai nào đó.

""Hiểu Khê, tỉnh lại nhìn anh đi? Hiểu Khê?"

Cô nằm mơ màng, ngửi thấy được mùi thuốc nồng nặc, tiếng kêu tít tít của máy móc khiến cô tự hỏi ở đây có phải bệnh viện chăng, tiếng gọi chàng trai đó luôn văng vẳng bên tai cô

Sau đó, cô từ từ mở mắt. Đập vào cặp mắt cô là hình ảnh một chàng trai trẻ trong bộ âu phục, khuôn mặt tính xảo, sóng mũi cao, có phần giống cô gái cô gặp lúc nãy.

"Hiểu Khê, cuối cùng em cũng tỉnh lại rồi!"

Cô muốn cất tiếng nhưng cơ thể lại mệt rã rời không thể phát ra tiếng. Bỗng chàng trai cất tiếng:

"Anh đi gọi bác sĩ, em nằm yên đợi anh nha!"

Nghe xong cô tập trung suy nghĩ nếu cô không nhầm cô đã được xuyên vào sách, với thông tin cô biết từ cuốn tiểu thuyết và những mảnh kí ức hiện lên trong đầu lúc gặp cô gái đó cô thầm suy đoán:

Bản thân mình có lẽ đã bị xuyên vào cuốn sách lúc trước mình thích " Mãi yêu em dù bao năm tháng". Cô còn nhớ lúc trước vì thấy cô học tập vất vả mà bạn thân cô đã tặng để giải trí.

Nội dung cuốn sách của cuốn sách xoay quanh nữ chính Lạc Tử Dao, một cô gái chịu sự bất hạnh từ nhỏ, cha mẹ cô bị mất trong một vụ cháy, sau đó cô ấy được người anh em tốt năm xưa của cha mình là Diệp Hàn Tước, một người có thế lực khủng thao túng nhiều lĩnh vực của cả thành phố Lệ Xuyên - một thành phố xá hoa bậc nhất cuốn tiểu thuyết, nhận làm con nuôi.

Cô ấy lớn lên vừa ngoan ngoãn, vừa kiên cường sự yêu thương của Diệp gia, đặc biệt là người con duy nhất của nhà họ Diệp là Diệp Cảnh Huy không đơn thuần chỉ xem cô như em gái, mà thầm thích cô từ khi cô còn nhỏ. Khi đi học đại học, Lạc Tử Dao vô tình gặp Cố Diệp Hách, từ oan gia ngõ hẹp dần dần trở thành yêu, ngỡ tưởng sẽ cùng nắm tay nhau đi đến hết đời thì nhà họ Diệp lại gặp biến, Diệp Hàn Tước bị một thế lực thần bí ám sát, Diệp Cảnh Huy vì để bảo vệ an toàn cho Lạc Tử Dao, đã gửi Lạc Tử Dao ra nước ngoài suốt 4 năm, đôi Uyên ương từ đó mà bị chia cắt.

Trong suốt 4 năm đó cậu thiếu niên 19 tuổi Diệp Cảnh Huy đã không ngừng cố gắng củng cố lại thế lực của Diệp Gia mà giúp còn giúp tập đoàn Diệp Thị phát triển hơn trước. Chẳng mấy chốc đã qua 4 năm, Lạc Tử Dao về nước, trở thành nữ pháp y tài năng. Trong một lần làm nhiệm vụ cô gặp lại Cố Diệp Hách lúc này cũng trở thành đội trưởng cảnh sát của thành phố Lệ Xuyên, hai người qua nhiều hiểu lầm đã hàn gắn lại tình cảm.

Về sau, Lạc Tử Dao cùng Cố Diệp Hách bắt đầu điều tra lại vụ án năm xưa của cha mẹ và vụ ám sát cha nuôi của cô mà gặp truy sát của thế lực bí ẩn, Diệp Cảnh Huy đứng ra chắn cho cô một viên đạn mà chết. Còn Tử Dao và Diệp Hách về sau đã điều tra và bắt được kẻ đứng sau mọi chuyện cuối cùng sống với nhau hạnh phúc.

Nghĩ lại kết cục của Diệp Cảnh Huy, Tô Hiểu An không khỏi cảm thấy xót xa cho số phận nam phụ đẹp trai, chung tình mà lại yểu mệnh.

Sau đó, cô cố gắng gượng dậy nhìn vào gượng dậy nhìn vào gương là khuôn mặt của cô gái cô đã gặp trong giấc mơ, theo như kí ức hiện lên trong đầu của mình, cô đã được tái sinh trở thành Mộc Hiểu Khê, nữ phụ xuất hiện mờ nhạt trong cuốn tiểu thuyết, cha vì bỏ đi theo người phụ nữ khác mà khiến mẹ dần thay đổi tính tình, lấy việc đánh đập Hiểu khê và anh trai cô làm niềm vui.

Từ nhỏ, Mộc Ảnh Quân đã phải tự mình chăm sóc cô em gái nhỏ bị mắc bệnh tim, vừa phải đi làm thêm trang trải tiền học. Đến năm Mộc Ảnh Quân 14 tuổi, mẹ anh đã qua đời, đồng thời trong khoảng thời gian này vì nhờ thành tích học tập của mình, anh được Diệp gia tài trợ học tập và phí điều trị cho em gái.

Về sau để trả ơn anh đã vào Diệp thị làm việc trở thành luật sư Diệp Thị, trở thành cánh tay đắc lực của Diệp Cảnh Huy. Nhưng thời gian tốt đẹp chẳng dài lâu, Mộc Hiểu Khê vì bị người khác hãm hại uống nhầm thuốc cuối cùng lên cơn đau tim qua đời, Mộc Ảnh Quân vì để báo thù cho em gái mà cũng bị sát hại.

Nghĩ đến đây Tô Hiểu An không khỏi cảm thán tác giả sao tàn nhẫn với các nhân vật phụ đến vậy. Cô thầm nhủ nếu đã sống lại một lần nữa thì chi bằng quyết sống thật tốt, không chỉ giúp bản thân tránh khỏi cái chết mà còn phải tán gục anh chàng nam phụ Diệp Cảnh Huy giúp anh thoát khỏi ám sát, đồng thời giúp Mộc Hiểu Khê chăm sóc tốt cho anh trai cô là Mộc Ảnh Quân, kiếm cho anh một cô gái yêu thương mình