Chương 1: Yêu trộm say đắm

Tu Văn Đình và Chung Bình quen biết nhau thông qua mai mối, sau khi quen nhau nửa năm hai người liền tổ chức hôn lễ. Tu Văn Đình từ nhỏ đã là một cô gái ngoan, khi đi học mẹ dặn không thể yêu đương, cho nên cô vẫn không có. Chờ đến khi tốt nghiệp đi làm được hai năm, trong nhà liền thúc giục tìm đối tượng. Tu Văn Đình vẫn luôn một đường hai chỗ (nhà, chỗ làm việc), chỗ nào tìm được một nam nhân để yêu đương chứ, ở công ty cô làm, nữ nhiều nam ít, nam nhân hơi bình thường một chút đều đã có chủ. Trong nhà bắt đầu sắp xếp cho cô xem mắt, Chung Bình làm việc ở nơi khác, gia đình hai bên đều rất vừa lòng, quen nhau hơn nửa năm liền kết hôn.

Đêm tân hôn, Chung Bình nỗ lực nửa ngày, cuối cùng ở cửa động tiết ra, Văn Đình xấu hổ mặt đỏ bừng, sau khi rửa sạch sẽ, Chung Bình ôm cô nói, hắn quá kích động, là lần đầu tiên, lần sau sẽ tốt hơn. Văn Đình dựa lưng vào hắn khẽ ừ một tiếng, tay Chung Bình đặt ở trước ngực mềm mại của cô, vuốt ve không ngừng, Văn Đình nhắm hai mắt mặt như thiêu như đốt cũng không dám nhìn hắn. Buổi tối thứ năm sau khi kết hôn Chung Bình mới phá tan được trở ngại, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ động phòng, Văn Đình cắn răng chịu đựng đau đớn, thật sự không dám nói thêm gì nữa. Chung Bình càng không thành công càng lăn lộn dữ dội hơn nữa, ma sát phía dưới cô đau đến không chịu được, Văn Đình cảm thấy chuyện này quá là tra tấn. Cũng may Chung Bình ở nơi khác, mỗi tháng chỉ trở về mấy ngày, nhẫn nhịn liền đi qua.

Kết hôn được một năm, bụng Văn Đình vẫn không có động tĩnh, hai bên gia đình cảm thấy bọn họ ở hai nơi không phải biện pháp tốt, kêu Văn Đình từ chối đi đến thành phố Chung Bình làm.

Thân phận đã kết hôn của Văn Đình tạo thành trở ngại khi cô tìm việc, trải qua gần hai tháng phỏng vấn hơn 10 công ty rốt cuộc mới tìm được việc, tập đoàn Hoành Thuyền. Tập đoàn Hoành Thuyền là một công ty tài chính đầu tư, nhân viên công ty tuy rằng không nhiều, nhưng là công ty có danh tiếng ở trong nước, chính sách đãi ngộ cũng khá tốt, Văn Đình rất may mắn mới có thể xin vào Hoành Thuyền.

Lần đầu tiên khi Văn Đình đi tìm Triệu Hoành xin ký tên, trong lòng vẫn cảm thấy rất vui. Từ khi vào công ty tới nay, cô nghe nói ông chủ rất nghiêm khắc, người ở trong công ty rất kiêng kị Triệu Hoành, nghiêm túc ít khi nói cười, khi trình hồ sơ cũng yêu cầu rất nghiêm khắc.

“Triệu tổng, đây là tình huống bảng biểu thành tích của nhân viên tháng này, xin ngài xem ạ.” Văn Đình đưa bảng biểu cho Triệu Hoành, trên mặt có tổng giám nhân sự ký tên, đây là bảng biểu tính toán tiền thưởng của nhân viên công ty, cần Triệu Hoành xác nhận ký tên cô mới có thể làm tiếp.

“Cô ra ngoài trước đi, có vấn đề gì tôi lại gọi.” Triệu Hoành nhập lấy bảng biểu, vẻ mặt nghiêm túc nói.

Văn Đình xoay người rời khỏi văn phòng, Triệu Hoành nhìn bóng dáng Văn Đình, thân hình nhỏ xinh mặc một áo trắng váy đỏ hoa nhỏ, cẳng chân thon dài trắng tinh không có tí thịt thừa. Tất chân màu da gắt gao bao bọc lấy đôi chân mảnh khảnh, phía dưới là giày xăng đan cao màu trắng, làm chân càng có vẻ dài thêm, đáng tiếc cô mặc váy dài, nếu ngắn thêm tí nữa, càng đẹp hơn. Nếu đem váy xốc lên, kéo qυầи ɭóŧ xuống một chút liền có thể làm, thực sự… Triệu Hoành híp mắt nhìn bóng dáng Văn Đình rời đi, liếʍ liếʍ môi, cúi đầu nhìn hạ thân chính mình phình lên, buổi tối nên đi tìm vài cô gái giải quyết mới được.

Văn Đình không biết một chuyến đi này của cô, Triệu Hoành đã đem cô ấn ở dưới thân gian da^ʍ một hồi, chỉ cảm thấy tổng giám đốc này cũng không đáng sợ như trong truyền thuyết. Triệu Hoành đem văn kiện xem xong, ngày hôm sau kêu Văn Đình tới văn phòng, ở trên bảng biểu có mấy vòng tròn yêu cầu chỗ cần điều chỉnh, muốn Văn Đình lấy về sửa lại, làm bảng biểu cẩn thận hơn một tí.

Văn Đình nhận lấy bảng biểu gật đầu dạ thưa, trong lòng thầm nói, thật sự không biết sửa lại như vậy có ý nghĩa gì nữa, nhưng mà ông chủ đã quyết định, hắn nói sửa, vậy thì phải sửa.

Lúc Văn Đình tới gần Triệu Hoành, hạ thể của hắn lập tức căng chặt, trên người Văn Đình có một mùi thơm ngọt ngào nhàn nhạt chui vào chóp mũi của Triệu Hoành, hắn phải gắt gao nắm chặt tay lại mới nhịn được mong muốn ấn cô ở trên bàn. Khi Văn Đình nhận lấy bảng biểu, ngón tay trắng nõn khẽ chạm phải bàn tay hắn, phía dưới lập tức căng trướng nhảy lớn hơn nữa, nếu bàn tay nhỏ sờ sờ phía dưới của hắn, sẽ có cảm giác gì a.

Triệu Hoành nuốt nước miếng nhìn Văn Đình từ văn phòng đi ra ngoài, đêm qua hắn đi câu lạc bộ đêm, những cô gái đó một chút sạch sẽ cũng không có, đều là giả bộ thanh thuần, hương vị trên người, tuy rằng dùng đồ trang điểm xa hoa đắt tiền, nhưng lại không có hương vị trên người giống Văn Đình. Lớn lên không tồi, trên tay nhéo một cái, đều là giả, còn có cái mặt kia, lớn lên đều giống nhau, cởi ra Triệu Hoành nhìn cũng không thấy hứng thú, cùng một nhà sản xuất giống nhau, đều như một khuôn mẫu in ra, chả có tí ham muốn nào. Mommy nói buổi tối nay tìm cho hắn hai cô non nớt, không biết có hương vị ngọt ngào giống Văn Đình hay không, Triệu Hoành rất chờ mong.

Buổi tối Triệu Hoành đến câu lạc bộ đêm, Mommy quả nhiên giới thiệu hai cô gái ăn mặc đứng đắn lại, nói là sinh viên, thiếu tiền, lấy thân thể ra. Hai người, một người mặc áo sơ mi trắng quần jean, một người mặc váy caro, có chút co quắp đứng thẳng, nhìn rất trong sáng. Triệu Hoành kéo cô gái mặc áo sơ mi trắng quần jean, duỗi tay vào trong áo nhéo lên bộ ngực sữa, không phải rất lớn, nhưng dùng sức xoa, vυ" lớn lại khá mềm, xem ra thường xuyên bị người ta chơi.

Một cô gái khác mặc váy caro, Triệu Hoành kéo dây kéo sau lưng cô, làm cho thân hình cô trần trụi, nhéo nhéo, xúc cảm cũng khá được. Lại nhìn tay của hai cô gái, vẫn không trắng như của Văn Đình, thon dài như vậy, tưởng tượng đến Văn Đình, phía dưới của Triệu Hoành liền thẳng lên.

“Cũng không tệ lắm.” Triệu Hoành híp mắt nhìn cô gái mặc áo sơ mi, cũng không cởϊ qυầи áo của cô, cách lớp quần áo chơi đùa vυ" của cô, làm cô ta dâʍ đãиɠ kêu không ngừng, “Ông chủ à, người ta muốn.” Cô gái kia vuốt vuốt dưới thân của Triệu Hoành, qυầи ɭóŧ cũng ướt đẫm. Thân thể Triệu Hoành rất cường tráng, phía dưới thẳng cứng còn chưa cởi ra đã làm cho cô có chút kinh ngạc.

“Dâʍ đãиɠ như vậy a.” Triệu Hoành buông cô ra chơi một chỗ khác, tay cắm xuống phía dưới của cô, phía dưới còn chưa có ướt, nhìn giống như không hầu hạ nhìn người lắm, Triệu Hoành có hứng thú, ôm cô vào trong ngực ra sức véo nặn hai cái vυ" lớn, cô gái hơn hai mươi tuổi, thân thể co dãn rất tốt, hai bàn tay Triệu Hoành dùng sức chơi, cô gái trong ngực hắn liền thấp giọng cầu xin, “Anh nhẹ chút, đau..”

“Đau hả, chơi nhiều sẽ không đau nữa.” Triệu Hoành tươi cười dùng một bàn tay cách qυầи ɭóŧ ma sát ở cửa hoa huyệt.

“Không cần.” Cô gái dùng sức kẹp chân, Triệu Hoành kéo váy cô ra, đem qυầи ɭóŧ đẩy xuống dưới, nơi đó có chút đen, Triệu Hoành cúi đầu đánh giá một chút, xem ra cũng là thân kinh bách chiến. Cởi bỏ lưng quần của mình, côn ŧᏂịŧ thô dài nhảy ra, nhếch lên cao cao, cô gái mặc áo sơ mi trắng bên cạnh nhìn thấy nuốt nước miếng, cái này chắc có thể làm cô sảng khoái đến chết.

Triệu Hoành tìm bao mang vào liền kéo qυầи ɭóŧ cô gái váy caro xuống bắt đầu làm, mấy ngày nay bị Văn Đình câu dẫn đã thèm muốn chết, cố tình cô lại là phụ nữ nhà lành, còn có chồng không chạm vào được. Cô gái mặc váy caro quỳ gối trên sô pha, nức nở. Triệu Hoành từ phía sau đâm vào, hai tay Triệu Hoành bắt lấy mông lớn trắng nõn nhanh chóng hoạt động côn ŧᏂịŧ của mình, cô gái mặc váy caro bị hắn làm đến mức nói cũng không hoàn chỉnh, theo tần suất đâm vào rút ra của hắn mà a a kêu, hai tay quơ loạn, dâʍ ŧᏂủy̠ từ chỗ hai người giao hợp chỗ xuống sô pha, làm ướt một mảng lớn.

Triệu Hoành vỗ mông cô ta bành bạch, đến mặt sau, cô gái mềm yếu nằm trên sô pha ô ô kêu, thân thể bị Triệu Hoành làm cho tê liệt, Triệu Hoành kéo mông cô ta dùng sức đâm, chờ đến khi chính mình tiết ra mới buông cô ta ra, hắn buông một tay, cô gái liền yếu mềm nằm trên sô pha, vẻnh mông, rõ ràng còn thấy được miệng tiểu huyệt bị làm đến chảy ra nước. Triệu Hoành đem bao trên dươиɠ ѵậŧ gỡ xuống, có chút ghét bỏ, “Không đủ chặt.” Không tới bán thân, nhưng khẳng định đã bị nam nhân làm qua rất nhiều lần rồi, cũng đúng, bây giờ học sinh trung học đã phá thân, dám ra đây bán, còn có mấy người thật sự trong sáng chứ, không chừng bạn trai cũng đã thay đổi mấy người rồi.

Triệu Hoành cũng không thèm mặc quần, côn ŧᏂịŧ mềm lộ ở bên ngoài, cô gái mặc áo sơmi trắng quỳ gối liếʍ cho hắn, nghỉ ngơi một hồi, hắn lại gắng gượng tròng thêm một cái bao, đem cô gái mặc áo sơmi trắng kia đẩy lên sô pha làm. Cô này cũng da^ʍ hơn, cắm trước cắm sau tùy hắn, phía dưới Triệu Hoành thiếu chút mềm lại, dâʍ đãиɠ không chịu nổi, cầu xin Triệu Hoành nhanh chóng tiết ra, sắp bị hắn gϊếŧ chết. Triệu Hoành nghiêm trọng hoài nghi cô ta có phải đã bán qua rồi không, mấy cô gái ở câu lạc bộ đêm cũng không kêu trên giường liều mạng như vậy.